Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

NHẠC CHẾ NÈO


MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Năm năm rồi không gặp
Từ khi anh phụ tình
Em lang thang thang khắp chốn
Ðời trôi như những lục bình...
Mười năm rồi không gặp
Từ khi anh phụ tình
Em nay đã gần già
Không còn như xưa nữa

Mười lăm năm rồi không gặp
Từ khi anh bỏ rơi
Em nay vẩn còn chờ
Ðời không đẹp như ước mơ

Hai mươi năm rồi không gặp
Từ khi anh phụ tình
Em nay…đã khắc khoải
Thương nhớ anh vô cùng

Anh bây giờ có lẽ
Chắc..khác nhiều hơn xưa
Tóc xanh giờ đã trắng
Đầu đã bạc hết rồi..

Hai mươi lăm năm rồi không gặp
Tình ta còn mải cách xa
Ðã xa nhau nghìn dặm
Biết .. còn nhớ nhau không?

Anh bây giờ có lẽ
Ðã… già nhiều hơn xưa!?
Mỗi chiều đi rước cháu
Em bây giờ có lẽ

Còn lại một chút yêu
Chút thôi chớ không nhiều
Tặng anh làm kỷ niệm
Của một thời mình yêu….

2 nhận xét: